Chạng vạng tối, kết thúc một ngày quay phim ở xã Tuyết Hương, một nhóm năm người lái xe việt dã trở về khách sạn thị trấn, trên đường phát hiện đường trở về bởi vì tuyết lở không ra được. Mấy người trằn trọc tìm được đồn công an địa phương, một lão cảnh sát sắp về hưu nói cho bọn họ biết, khơi thông đường phải giữa trưa ngày mai, trong sơn cốc cách đây không xa có một khách sạn, mấy người có thể tạm thời ở lại. Lúc rời đi Bạch Tuyết và Hách Giai chú ý tới trên tường dán một lệnh truy nã, nghe nói gần đây có một tội phạm giết người liên hoàn, cảnh sát đang toàn lực lùng bắt. Năm người đi tới khách sạn gần như hoang phế, phát hiện bên trong vắng ngắt lộ ra một cỗ quỷ dị. Vốn năm người đều có mục đích riêng, sau khi trải qua một số chuyện không thuận lợi, quan hệ càng xấu đi, mà đứa con trai thiểu năng trí tuệ của thím Hồ dường như cũng... Bởi vì gió tuyết quá lớn, khách sạn đột nhiên mất điện. Hác Giai chơi đến rất điên rất mệt mỏi trở về phòng nghỉ ngơi, ở đầu cầu thang thấy được một khuôn mặt, không đợi kịp phản ứng một cái móc sắt kẹp ở trên cổ của nàng, tiếng kêu thảm thiết bị âm hưởng thật lớn bao phủ...