Đặng Thạch Như tuổi nhỏ nhà nghèo, tình cờ một ngày đốn củi trên núi cứu được ông Mai đang hôn mê. Đặng Thạch Như cùng mẫu thân chăm sóc, Mai tiên sinh sau khi lành vết thương rời đi, ở thư viện giảng dạy, đúng lúc Đặng Thạch Như đến thư viện đọc sách, hai người lại gặp nhau. Đặng Thạch Như quen biết một đám bạn tốt ở thư viện, nhưng bởi vì giúp đỡ bạn học mà đắc tội với con trai Mã sư gia Mã Oánh, Mã Oánh khắp nơi nhằm vào Đặng Thạch Như, không ngờ trong cuộc thi luận võ ở thư viện lại bị Đặng Thạch Như ngộ thương, Đặng Thạch Như vì vậy mà bỏ học, Mai tiên sinh cũng bởi vậy mà bị liên lụy. Mai tiên sinh bị sư gia nhận ra, phái quan binh đi bắt, Mã Oánh cảm kích ơn được Mai tiên sinh dạy bảo, lấy cái chết bức bách giải cứu Mai tiên sinh, Mai tiên sinh cáo biệt Đặng Thạch Như và các bạn học khác, cũng dặn dò văn hóa Trung Hoa bác đại tinh thâm, cần dụng tâm học tập và kế thừa. Đặng Thạch Như nhớ kỹ giáo huấn, càng thêm nỗ lực học tập thư pháp và khắc dấu, cuối cùng thành một thế hệ tông sư khắc dấu thư pháp.